Kết hôn đi anh, em nói thật đấy!

 – Nếu hai đứa mình có con, em sẽ tìm một công việc chẳng tốn nhiều thời gian, để chăm con rồi lo cho gia đình mình nhỏ bé. Sóng gió ngoài đời bao nhiêu, em và con sẽ là mái hiên để anh trú. Những lúc rảnh rỗi chẳng vướng bận lo âu, mình sẽ cùng nhau xem phim, hay em sẽ cuộn tròn trong lòng anh rồi nghe anh ê a từng nốt nhạc, và kể nhanh từng câu chuyện cuộc đời qua một vài thước phim

Em bảo này! Hay là mình kết hôn đi!

Để về sống cùng một nhà, chẳng cần phải tính toán xem ngày mai anh có thể ghé qua rồi ở lại. Sống cùng nhau nhé! Em ghét cái cảm giác mỗi tối không có anh, chỉ có thể nhìn thấy nhau qua màn hình điện thoại, thấy trống trải vô cùng. Ghét mỗi lần nhà mất nước, mất điện lại phải tự trèo lên kiểm tra. Ghét mỗi tối đi ngủ phải bật đèn sáng vì sợ một mình. Ghét những đêm mưa nằm trùm kín chăn vì sợ tiếng sấm. Ghét cả những ngày nhớ anh đến quay cuồng chỉ biết ngồi thút thít khóc. Và vì anh chẳng ở cạnh em, nên đôi khi em thấy ghét luôn cả anh nữa.

Về chung một nhà cũng được mà anh. Để mỗi sáng anh đi làm, em sẽ đi chợ. Lúc ấy, quãng đường đi bộ dù xa cũng thành gần, đồ đạc có xách nặng bao nhiêu em cũng chẳng than thở, vì nấu ăn cho người em yêu, mọi thứ trở thành niềm vui, không còn như lúc em phải nấu rồi ăn một mình mỗi ngày nữa. Em có thể nấu không ngon, những món ăn vẫn còn rất vụng về. Nhưng em hứa sẽ không bỏ đói anh đâu. Rồi dần dần em sẽ học làm những món anh thích. Để ngày ngày thay vì tụ tập bạn bè bên ngoài, anh sẽ bảo “Thôi, vợ tôi đang chờ cơm”.

Nếu bây giờ kết hôn, mỗi ngày khi mở mắt, em sẽ thấy mình nằm trong tay anh, bình yên đến lạ. Em sẽ khẽ hôn lên môi anh, rồi vào bếp làm bữa sáng. Sẽ chuẩn bị cho anh một bộ quần áo lịch sự để đi làm, và bản thân mình cũng phải thật gọn gàng chứ nhỉ. Rồi nếu hai đứa mình có con, em sẽ tìm một công việc chẳng tốn nhiều thời gian, để chăm con rồi lo cho gia đình mình nhỏ bé. Sóng gió ngoài đời bao nhiêu, em và con sẽ là mái hiên để anh trú. Những lúc rảnh rỗi chẳng vướng bận lo âu, mình sẽ cùng nhau xem phim, hay em sẽ cuộn tròn trong lòng anh rồi nghe anh ê a từng nốt nhạc, và kể nhanh từng câu chuyện cuộc đời qua một vài thước phim.

Kết hôn đi anh, em nói thật đấy. Để em được nắm tay rồi hôn anh khi nào em muốn. Để mỗi tối hai đứa đều được ngủ sớm, rồi em sẽ gọi anh dậy nếu anh bị bóng đè, ôm anh thật chặt nếu những giấc mơ có làm anh hoảng hốt. Sống cùng nhau, cho em được chăm sóc anh từng chút từng chút một rồi yêu anh thêm mười năm, hai mươi năm, và rất rất nhiều những năm sau ấy nữa. Lấy nhau đi, em muốn con mình sẽ có ánh mắt của anh, mũi cao giống anh, nhưng má lúm đồng tiền và nụ cười nhất định phải là của em nhé. Ngoan được giống em thì tốt, còn nếu mà có giống anh thì đành vậy, nhường con cho anh dạy, vì mẹ nó còn mụ mị mãi chẳng biết phải làm như thế nào. Nếu ở bên nhau, mỗi khi giận dỗi chẳng ai còn phải nhắn tin làm lành, cứ ôm nhau một cái, chuyện gì chắc rồi cũng qua…

Em bảo này! Nếu sau này mình yêu nhau, thì đây là những lời em muốn nói, cái kế hoạch năm năm của anh, lấy nhau về đi rồi từ từ mình cùng nhau tính. Còn bây giờ chưa là gì của nhau, thì cứ sống hạnh phúc cho trọn hôm nay đã anh nhỉ, chuyện ngày mai cứ để mai lo.

Iris

Đăng bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *