Viết cho những cô nàng đang đau khổ vì yêu

  Ta có quyền hy vọng vào những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với ta cũng như sau cơn mưa trời sẽ sáng, ánh cầu vồng sẽ lung linh hơn khi có nắng pha màu. Sau mỗi cuộc tình con người ta sẽ khôn lớn, sẽ có đủ kinh nghiệm để bước tiếp vào đời với đôi chân vững vàng hơn. Sau những giọt nước mắt mặn chát ta biết rằng nụ cười mới đẹp làm sao.

*** Ngày lãng đãng…

Có những ngày lãng đãng, bước chân em vô định khắp các nẻo đường lang thang, nhìn mọi người quanh em nói cười vui vẻ, chợt nhận ra rằng mình quá lẻ loi. Đó là một ngày không anh, một ngày không đủ chỗ để chứa những kỷ niệm đau buồn hay hạnh phúc. Là một ngày em biết mình còn quá bé bỏng để chạm đến từ yêu thương. Và cũng là ngày em đủ lớn để nhận ra rằng em chưa phải là người mà ai đó cần và ai đó cũng chưa phải là người mà em dám đánh đổi để trao đi yêu thương.

Gió cứ thổi, mưa cứ rơi, mây cứ lang thang vô định khắp chân trời còn em thì vẫn cứ ngồi đây bình lặng ngắm dòng người lướt qua. Ai sẽ kể cho em nghe những câu chuyện tình yêu muôn màu đáng để ghen tỵ, chỉ có mỗi mình em đọc rồi cũng mình em biết trên đời này đâu có thật như những câu chuyện được nghe.

Ngày có nắng…

Rồi bỗng một ngày em thấy đời tươi trẻ, nụ cười em tỏa nắng một khung trời, người người nhìn em bằng ánh mắt triều mến và tin yêu. Bao nhiêu muộn phiền đều tan biến bởi em hiểu rằng dừng lại một cuộc tình, lãng quên một người làm em buồn không phải là điều gì quá xấu hay tồi tệ. Em tin rằng rồi mình sẽ lại yêu và tiếp tục yêu một người khác xứng đáng với tình yêu mà em gửi trao.

Em vẫn giữ những thói quen hiện tại đó làm thật tốt công việc, tự nấu cho mình những món ăn ngon và nghiền ngẫm cuốn sách hay vào những khi rảnh rỗi, nhưng sẽ khác đi một chút đó là không còn những buổi hò hẹn với người em từng yêu. Nhưng điều đó cũng chẳng sao vì bên em còn có gia đình và những người bạn đáng quý. Em tự vạch ra cho mình những kế hoạch mới để xua đi những nỗi phiền muộn khi một mình. Em bắt đầu với hành trình khám phá thiên nhiên bằng những tour du lịch giá rẻ. Em hào hững chờ đợi những buổi cafe cuối tuần cùng bạn bè. Em muốn hoàn thành vai trò một người chị thật tốt khi dẫn em trai đi chơi và thưởng thức những món ăn vặt yêu thích.

Em sẽ trở lại là một cô gái độc thân chăm chỉ cười. Bao nhiêu kỷ niệm tươi vui em vẫn sẽ trân trọng và gìn giữ, để đến một lúc nào đó khi nhìn lại em sẽ mỉm cười và gọi nó là kỷ niệm khó phai. Và em sẽ thầm cảm ơn những kỷ niệm ấy vì đã giúp em khôn lớn, mạnh mẽ hơn. Em sẽ cảm ơn người em từng yêu vì đã mang đến cho em những phút giây hạnh phúc, bình yên. Em cảm ơn chính mình đã luôn sống chân thành để khi mất đi một điều gì đó quan trọng em sẽ không thấy hối tiếc và tự trách cứ bản thân.

Ngày an nhiên…

Rồi một ngày nào đó, ta vô tình gặp nhau trên đoạn đường quen thuộc. Anh khoác tay một người con gái xa lạ còn bên cạnh em đã có một bàn tay khác ấm áp nắm thật chặt không xa rời. Em sẽ không còn thấy tim mình nhói đau hay loạn nhịp mà sẽ nở một nụ cười thật tươi để chào anh. Chắc hẳn đó là một ngày an nhiên, khi những nỗi đau đã trở thành ký ức, khi bên cạnh anh và em đã có một người khác thế chỗ và khi đó chúng ta đã thực sự trưởng thành. Ta sẽ nói lời chúc phúc cho nhau thật lòng, ta sẽ cầu mong người ta từng yêu được hưởng trọn niềm vui mà ta đã từng bỏ lỡ.

Ta có quyền hy vọng vào những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với ta cũng như sau cơn mưa trời sẽ sáng, ánh cầu vồng sẽ lung linh hơn khi có nắng pha màu. Sau mỗi cuộc tình con người ta sẽ khôn lớn, sẽ có đủ kinh nghiệm để bước tiếp vào đời với đôi chân vững vàng hơn. Sau những giọt nước mắt mặn chát ta biết rằng nụ cười mới đẹp làm sao.

Hãy luôn cười thật tươi nhé – những cô nàng đang đau khổ vì yêu!

Phan Thị Kim Thảo

Đăng bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *