Ước gì con trượt đại học

Nhớ cái ngày biết tin con đỗ vào Đại Học, lại là một trường Đại Học danh tiếng nữa nên mẹ hạnh phúc lắm. Mẹ khóc thành tiếng luôn. Mẹ bảo “Con vào Đại Học là nhà mình có cơ hội mở này mở mặt rồi, chứ như bố mẹ không được học hành nên khổ lắm”

Kỳ học đầu tiên, mẹ bán lợn, bán gà, bán tất cả số thóc mà nhà mình có để mua xe đạp, dụng cụ và nộp học phí cho con.

Rồi mắt mẹ cứ mờ dần đi, lưng mẹ cứ còng xuống vì mẹ phải gánh khối lượng học phí cứ lớn theo từng kỳ của con… Mẹ thương con, sợ con đi làm thêm ảnh hưởng đến việc học tập nên không cho. ” Mày cứ lo học cho thật giỏi đi, tiền mẹ lo được”. Thương mẹ lắm nhưng nhà xa, tiền xe đi lại tốn lắm, nên suốt bốn năm học số lần con về thăm mẹ cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Cứ mỗi lần về nhìn nếp nhăn trên mắt mẹ nhiều thêm là lòng con thắt lại, chẳng biết làm gì chỉ biết ôm mẹ vào lòng khóc rồi tự hứa với lòng là phải học thật giỏi, phải cố gắng thành công để không phụ lòng mẹ.

Thời gian trôi đi, kỳ thi tốt nghiệp cuối cùng cũng tới.

Mình nghe tin thằng bạn cùng thôn nói mẹ ốm. Định về thăm mẹ nhưng lại nhận được thư mẹ gửi ra.
– “Con ơi, còn kỳ thi tốt nghiệp nữa thôi, phải cố gắng ôn và thi cho tốt nhé. Mẹ vẫn rất khỏe, ở nhà vẫn bình thường. Mong mẹ con mình sớm ngày đoàn tụ. Yêu con”

Chắc mẹ nhờ hàng xóm viết chứ mẹ đâu biết chữ đâu.

Thấy mẹ nói vậy con cũng yên tâm, dành hết tâm trí cho kỳ thi cuối cùng.

Ngày con về với bằng đỏ trên tay, lòng hạnh phúc vô cùng. Vì cuối cùng cũng được về chăm sóc cho mẹ…..

Lúc con chạy vào nhà cũng là lúc con gục xuống khi nhìn thấy ảnh của mẹ được đặt bên cạnh bố.
Mẹ đi theo bố mất rồi, những ngày con thi tốt nghiệp là những ngày mẹ ốm nặng lắm, mẹ lo con biết sẽ bỏ học mà về nên dấu.

Đúng ngày con tốt nghiệp cũng chính là giây phút mẹ ra đi.

Chắc giờ này mẹ buồn lắm, vì có bằng rồi mà con vẫn chưa xin được việc. Cứ nghĩ học Đại Học là thoát nghèo, thoát khổ. Mẹ con mình sai rồi, mẹ ạ!

Giờ nghĩ lại con ƯỚC GÌ CON TRƯỢT ĐẠI HỌC thì có phải con đã có thời gian chăm sóc cho mẹ, đã không để mất mẹ rồi, có phải không?<br />
ST

Đăng bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *