Hãy sống vì nắng hôm nay cô gái nhé!

  –  Nắng hôm nay đâu thể cất dành cho ngày mai, gió hôm qua cũng không thể thổi tới hôm nay, à ơi đa đoan một thời rồi cũng sẽ tìm giấc ngủ quên, ngọt nhạt vị đời trải đêm sâu, bòng bong tơ rối tự gỡ lòng, mệt nhoài thở phào đợi nắng mai.

Gửi đến cô gái của anh.

Em thèm cô đơn, ừ có lẽ vậy, nhưng em lại sợ hãi cảm giác quá cô đơn, đôi khi so bàn chân mà bàn tay cố tình đan vào nhau nhưng hời hợt đến vậy, rồi vong vo trong muôn ngàn đường gấp khúc, ngập ngụa trong đống cảm xúc quá vãng. Tin anh đi, đừng lưng chưng, không có cơn mưa rào dài đến cuối thu cũng không có nắng hạn sang đông, mỉm cười và đứng dậy nhé, em đủ lớn, đủ để rời bỏ mọi cánh tay nâng đỡ. Nếu có lỡ ngã, đừng khóc và hãy tin rằng ” em sẽ ổn” .

Em luôn tìm kiếm sự thấu hiểu, nhưng chưa bao giờ em thử cố hiểu ai, đúng vậy, em mâu thuẫn đến ngạc nhiên, đôi khi anh tự hỏi đâu mới là em. Rồi em tự đặt mình trên bàn chông gai nhọn, em chông chênh giữa đủ lần ranh, em nghi hoặc mình, nghi hoặc cả anh để rồi sáng mai em biến mất chỉ vọn vẹn vài từ em cần bình yên. Nghe này, anh chưa từng phản đối những cảm xúc ngông cuồng ấy, nhưng có bao giờ em nghĩ cần lắm một giây phút lắng nghe mọi thứ xung quanh chưa, đừng mãi cố chấp như vậy. Nghe anh được không, nghĩ đơn giản và sống chân thành là đủ. Em sẽ là một nốt nhạc, chứ không phải là một đoạn chênh trong quãng đàn, tự em rồi sẽ làm cho quãng ngập ngừng ấy dịu dàng quá đỗi.

Em luôn tỏ ra mạnh mẽ đến độ bất cần vậy mà chỉ cần một cơn gió lạnh ghé về lại khiến em rớm mi. Sợ lắm những giây phút em lạc nhịp, em không tìm ra chỗ dựa để cố gồng mình, cũng chẳng còn ánh đèn để em diễn trọn vai, chỉ em và em và bóng tối ấy. Đừng sợ, mọi thứ chỉ là phép thử thôi, chỉ cần bước qua một lần, lần sau em sẽ thản nhiên đón nhận nó như thói quen, đừng cố buông bỏ hay chạy trốn, hãy chấp nhận phần yếu mềm như một phần tâm hồn em không thể vùi lấp nổi.

Nắng hôm nay đâu thể cất dành cho ngày mai, gió hôm qua cũng không thể thổi tới hôm nay, à ơi đa đoan một thời rồi cũng sẽ tìm giấc ngủ quên, ngọt nhạt vị đời trải đêm sâu, bòng bong tơ rối tự gỡ lòng, mệt nhoài thở phào đợi nắng mai.

Hãy sống vì nắng hôm nay cô gái nhé.

Nguyen Hai Anh

Đăng bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *